Tĩnh Nguyện Hằng Ngày 14/05:HIỆP LẠI NHƯ MỘT NGƯỜI
Kinh Thánh: “Phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chiều nhau, dùng dây hòa bình mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh.” (Ê-phê-sô 4:2-3)
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng: E-xơ-ra 3:1-6
“Đến tháng bảy, khi dân Y-sơ-ra-ên đã ở trong bổn thành mình rồi, thì dân sự hiệp lại như một người ở tại Giê-ru-sa-lem. Bấy giờ,Giê-sua, con trai của Giô-sa-đác, và các anh em người, là thầy tế lễ, luôn với Xô-rô-ba-bên, con trai Sa-anh-thi-ên, và các anh em người, đều chỗi dậy xây cất bàn thờ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đặng dâng của lễ thiêu tại đó, theo như đã chép trong luật pháp Môi-se, người của Đức Chúa Trời. Chúng sợ hãi dân của xứ, nên lập bàn thờ trên nền cũ nó, và dâng tại đó của lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va, tức là của lễ thiêu buổi sớm và buổi chiều. Chúng cũng giữ lễ lều tạm, y như đã chép, và dâng những của lễ thiêu ngày nầy kế ngày kia,theo số đã định cho mỗi ngày. Sau ấy, chúng dâng những của lễ thiêu hằng hiến, luôn những của lễ về lễ trăng non và về các ngày lễ trọng thể biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va; lại dâng các của lễ của mỗi người lạc ý dâng cho Đức Giê-hô-va. Từ ngày mồng một tháng bảy, chúng khởi dâng những của lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va; nhưng chưa có xây nền đền thờ của Đức Giê-hô-va.”
Và câu Kinh Thánh nền tảng cho bài học hôm nay được chép trong Ê-phê-sô 4:2-3
“Phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chiều nhau, dùng dây hòa bình mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh.”
Tháng bảy là tháng rất đặc biệt của người Do Thái, vì có những đại lễ do Đức Chúa Trời phán dạy mọi người phải thực hiện, trong đó có Lễ Lều Tạm (Lê-vi Ký 23:23-44). Sau khi người Ít-ra- ên hồi hương đã định cư trong các thành của họ rồi, thì đến tháng bảy, con dân Chúa “hiệp lại như một người” tại Giê-ru- sa-lem.
Sau bảy mươi năm lưu đày, dân Chúa không có Đền Thờ để thờ phượng và dâng của lễ, giờ đây được trở về, họ hiệp một với nhau, đồng tâm tình, ưu tiên lập một bàn thờ và dâng của lễ lên Đức Chúa Trời. Họ đông người nhưng cùng một ý. Chúng ta thấy họ khác nhau về tuổi tác, cá tính, khả năng, giàu nghèo…, hầu hết không ai giống ai. Cũng không phải ai cũng làm một công việc giống nhau, vì trong số họ người thì lo nấu ăn, người làm mộc, người đẽo đá… (câu 7). Cũng họp thành nhiều nhóm, nhưng “hiệp lại như một người” cùng hướng về một mục đích chung là xây dựng Đền Thờ cho Đức Giê-hô- va theo chương trình và ý muốn của Đức Chúa Trời khi Ngài cho phép họ hồi hương.
Nhiều khi chúng ta hiểu sai hiệp một là mọi người phải giống như nhau, do đó người làm việc chân tay trách người làm việc trí óc không “hiệp một” với mình! Cũng có khi một việc làm sai trái nhưng lại được một số đông đồng lòng nhau thực hiện, người không dự phần vào việc sai trái đó thì bị gán vào tội “thiếu hiệp một!” Sự hiệp một đúng đắn trong Hội Thánh là điều cần thiết và rất quan trọng để công việc Chúa được kết quả theo ý Ngài, nhưng cần phải có tinh thần hiệp một đúng theo Lời Chúa dạy. Sứ đồ Phao-lô đã dạy rõ đó là “hiệp một của Thánh Linh” (Ê-phê-sô 4:3). Hiệp một đúng nghĩa là mỗi người dù khác nhau, nhưng tất cả đều khiêm nhường, mềm mại, cùng có tâm tình hướng về Chúa và công việc Chúa, ai nấy cùng gặp nhau ở một đích chung là cùng đem lại ích lợi cho Chúa và cho nhiều người. Đó chính là hiệp một của Chúa Thánh Linh mà dân Chúa ngày trước đã “hiệp lại như một người,” và ngày nay Hội Thánh Chúa cũng rất cần phải có.
Hội Thánh bạn đã có sự hiệp một đúng nghĩa chưa? Bạn cần làm gì để góp phần cho sự hiệp một của Chúa Thánh Linh trong Hội Thánh?