TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 28/07:BÀI GIẢNG CỦA SỨ ĐỒ PHAO-LÔ Ở XỨ BI-SI-ĐI
Kinh Thánh: “Lại nhờ Ngài mà hễ ai tin thì được xưng công bình về mọi điều theo luật pháp Môi-se chẳng có thể được xưng công bình.” (Công Vụ 13:39).
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng: Công Vụ 13:13-43
“Phao-lô với đồng bạn mình xuống thuyền tại Ba-phô, sang thành Bẹt-giê trong xứ Bam-phi-ly. Nhưng Giăng lìa hai người, trở về thành Giê-ru-sa-lem. Về phần hai người, thì lìa thành Bẹt-giê, cứ đi đường đến thành An-ti-ốt xứ Bi-si-đi; rồi nhằm ngày Sa-bát, vào trong nhà hội mà ngồi. Vừa đọc sách luật và sách các tiên tri xong, các chủ nhà hội sai sứ nói cùng hai người rằng: Hỡi anh em, nếu có mấy lời khuyên bảo dân chúng, hãy giảng đi.
Phao-lô bèn đứng dậy, lấy tay làm hiệu, rồi nói rằng: Hỡi người Y-sơ-ra-ên và các người kính sợ Đức Chúa Trời,hãy nghe: Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên nầy đã chọn tổ phụ chúng ta; làm cho dân ấy thạnh vượng lúc ở ngụ nơi ngoại quốc, tức là trong xứ Ê-díp-tô, và Ngài dùng cánh tay cao dẫn họ ra khỏi xứ đó. Ước chừng bốn mươi năm, Ngài chịu tánh nết họ trong nơi đồng vắng. Lại khi đã phá bảy dân trong xứ Ca-na-an, Ngài khiến họ nhận lấy đất của các dân đó, Độ trong bốn trăm năm mươi năm; kế đó Ngài lập cho họ các quan đoán xét cho đến đời tiên tri Sa-mu-ên. Bấy giờ, dân đó xin một vị vua, nên Đức Chúa Trời ban Sau-lơ, con của Ki-sơ, về chi phái Bên-gia-min, trị họ trong bốn mươi năm; đoạn, Ngài bỏ vua đó, lại lập Đa-vít làm vua, mà làm chứng về người rằng: Ta đã tìm thấy Đa-vít con của Gie-sê, là người vừa lòng ta, người sẽ tuân theo mọi ý chỉ ta. Theo lời hứa, Đức Chúa Trời bèn bởi dòng dõi người mà dấy lên cho dân Y-sơ-ra-ên một Cứu Chúa, tức là Đức Chúa Giê-xu c. Trước khi Đức Chúa Giê-xu chưa đến, Giăng đã giảng dạy phép báp-têm về sự ăn năn cho cả dân Y-sơ-ra-ên. Giăng đang lo làm trọn công việc mình, thì nói rằng: Ta chẳng phải là Đấng mà các ngươi tưởng; nhưng có Đấng đến sau ta, ta chẳng xứng đáng mở dây giày Ngài.
Hỡi anh em, là con cháu dòng Áp-ra-ham, và kẻ kính sợ Đức Chúa Trời, lời rao truyền sự cứu chuộc nầy đã phán cho chúng ta vậy. Vì dân và các quan ở thành Giê-ru-sa-lem chẳng nhìn biết Đức Chúa Giê-xu nầy, nên lúc xử tội Ngài, chúng đã ứng nghiệm lời của các đấng tiên tri mà người ta thường đọc trong mỗi ngày Sa-bát. Dầu trong Ngài chẳng tìm thấy cớ gì đáng chết, họ cứ xin Phi-lát giết Ngài đi. Họ đã làm cho ứng nghiệm mọi điều chép về Ngài rồi, thì hạ Ngài xuống khỏi thập tự giá mà chôn trong mả. Song Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài từ kẻ chết sống lại. Những kẻ theo Ngài từ xứ Ga-li-lê lên thành Giê-ru-sa-lem đã được thấy Ngài lâu ngày,và hiện nay đều làm chứng về Ngài giữa dân chúng. Còn chúng tôi, thì rao truyền cho các anh em tin lành nầy về lời hứa ban cho tổ phụ chúng ta, rằng Đức Chúa Trời bởi khiến Đức Chúa Giê-xu sống lại thì đã làm ứng nghiệm lời hứa đó cho chúng ta là con cháu của tổ phụ, y như đã chép trong sách Thi thiên đoạn thứ hai rằng: Con là Con trai ta, ngày nay ta đã sanh Con. Ngài đã làm cho Đức Chúa Giê-xu sống lại, đặng nay khỏi trở về sự hư nát nữa, ấy về điều đó mà Ngài đã phán rằng: Ta sẽ thành tín giữ cùng các ngươi lời hứa thánh đã phán với Đa-vít. Lại trong câu khác, cũng có phán rằng: Chúa chẳng cho Đấng Thánh Ngài thấy sự hư nát đâu. Vả, vua Đa-vít lúc còn sống, làm theo ý chỉ Đức Chúa Trời, đoạn qua đời; người đã được trở về cùng các tổ phụ mình, và đã thấy sự hư nát; nhưng Đấng mà Đức Chúa Trời đã khiến sống lại, chẳng có thấy sự hư nát đâu. Vậy, hỡi anh em, khá biết rằng nhờ Đấng đó mà sự tha tội được rao truyền cho anh em; lại nhờ Ngài mà hễ ai tin thì được xưng công bình về mọi điều theo luật pháp Môi-se chẳng có thể được xưng công bình. Nên, hãy giữ lấy cho khỏi mắc điều đã chép trong sách tiên tri rằng:
Hỡi kẻ hay khinh dể kia, khá xem xét, sợ hãi và biến mất đi; Vì trong đời các ngươi, ta sẽ làm một việc, nếu có ai thuật lại cho, các ngươi cũng chẳng tin. Khi hai người bước ra, chúng xin đến ngày Sa-bát sau cũng giảng luận các lời đó. Lúc hội đã tan, có nhiều người Giu-đa và người mới theo đạo Giu-đa, đi theo Phao-lô và Ba-na-ba, hai người nói chuyện với họ và khuyên cứ vững lòng theo ơn Đức Chúa Trời.”
Câu Kinh Thánh ghi nhớ: Công Vụ 13:39
“Lại nhờ Ngài mà hễ ai tin thì được xưng công bình về mọi điều theo luật pháp Môi-se chẳng có thể được xưng công bình.”
Vào ngày Sa-bát, Sứ đồ Phao-lô và ông Ba-na-ba vào nhà hội. Người Do Thái thường mời khách giảng dạy nên hai ông nắm lấy cơ hội rao truyền Phúc Âm. Qua bài giảng của Sứ đồ Phao-lô, chúng ta học được bài học cho công tác truyền giảng của mình.
Trước tiên, Sứ đồ Phao-lô trình bày những điều quen thuộc qua sự tóm tắt lịch sử của dân tộc Ít-ra-ên, bắt đầu từ việc Đức Chúa Trời ban sự thịnh vượng cho dân Ngài nơi đất khách; rồi hành trình xuất Ai Cập diệu kỳ (câu 17); những năm tháng lang thang trong hoang mạc (câu 18); nhận lãnh xứ Ca-na- an; thời các quan xét, các vua; và lời hứa về một Chúa Cứu Thế qua dòng dõi Vua Đa-vít (câu 20-23).
Tiếp theo là phần chuyển tiếp. Ông đề cập đến một nhân vật nhiều người biết và mến mộ là ông Giăng Báp-tít với lời tiên tri về một Chúa Cứu Thế vô cùng cao trọng sẽ đến sau ông (câu 25). Từ đó, ông giới thiệu về Chúa Giê-xu, cuộc đời của Ngài đã ứng nghiệm mọi lời tiên tri (câu 23-31). Trọng tâm của bài giảng là sứ mệnh của Chúa Giê-xu, Đấng vô tội đã chịu chết trên thập tự giá thay cho nhân loại và sự phục sinh vinh quang của Ngài. Sự kiện Chúa Giê-xu phục sinh là minh chứng hùng hồn được Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh nhiều lần (câu 30-37); Ngài đúng là Chúa Cứu Thế, bảo đảm cho những điều Ngài đã phán hứa với các môn đệ theo Ngài. Cuối cùng ông kết luận: “Vậy, hỡi anh em, khá biết rằng nhờ Đấng đó mà sự tha tội được rao truyền cho anh em; lại nhờ Ngài mà hễ ai tin thì được xưng công bình về mọi điều theo luật pháp Môi-se chẳng có thể được xưng công bình” (câu 38-39).
Chúng ta học được cách trình bày Phúc Âm đầy đủ, rõ ràng, lập luận chặt chẽ theo trình tự từ quen thuộc đến mới lạ. Ngoài ra, Sứ đồ Phao-lô còn thể hiện sự quan tâm và trân quý thính giả của mình. Ông chào thăm mọi người có mặt, người Giu-đa lẫn Dân Ngoại tin kính (câu 16). Nội dung bài giảng có liên hệ trực tiếp đến mọi đối tượng đang lắng nghe ông (câu 26). Cuối cùng, ông có lời kêu gọi và cảnh báo mọi người để họ áp dụng bài học thực tiễn cho chính mình (câu 38-41). Bài giảng của ông cảm động và thuyết phục nhiều người quay về với chân lý. Họ đã thể hiện sự mến mộ, yêu cầu hai người tiếp tục giảng cho họ nghe trong ngày Sa-bát lần sau.
Bạn áp dụng phương pháp của Sứ đồ Phao-lô để chia sẻ Phúc Âm cho đồng bào mình như thế nào?