TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 16/08: ĐỂ HIỂU BIẾT CHÚA
Kinh Thánh: “Người trả lời rằng: Người đã mở mắt tôi, mà các ông chẳng biết người bởi đâu đến, ấy là sự lạ lắm!”(Giăng 9:30)
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng: Giăng 9:24-34
“Vậy, người Pha-ri-si gọi người trước đã mù một lần nữa, mà nói rằng: Hãy ngợi khen Đức Chúa Trời, chúng ta biết người đó là kẻ có tội. Người trả lời rằng: Tôi chẳng biết người có phải là kẻ có tội chăng, chỉ biết một điều, là tôi đã mù mà bây giờ lại sáng. Họ lại hỏi rằng: Người đã làm điều gì cho ngươi? Mở mắt ngươi thể nào? Người trả lời rằng: Tôi đã nói với các ông rồi, mà các ông chẳng nghe tôi. Cớ sao các ông muốn nghe lại lần nữa? Há cũng muốn làm môn đồ người chăng? Họ bèn mắng nhiếc người, mà rằng: Ấy, chính ngươi là môn đồ người; còn chúng ta là môn đồ của Môi-se. Chúng ta biết Đức Chúa Trời đã phán cùng Môi-se, nhưng người nầy, thì chúng ta chẳng biết bởi đâu đến. Người trả lời rằng: Người đã mở mắt tôi, mà các ông chẳng biết người bởi đâu đến, ấy là sự lạ lắm! Chúng ta vẫn biết Đức Chúa Trời chẳng nhậm lời kẻ có tội, mà nếu ai kính sợ Đức Chúa Trời, làm theo ý muốn Ngài, thì Ngài nhậm lời. Người ta chẳng bao giờ nghe nói có ai mở mắt kẻ mù từ thuở sanh ra. Nếu người nầy chẳng phải đến từ Đức Chúa Trời, thì không làm gì được hết. Chúng trả lời rằng: Cả mình ngươi sanh ra trong tội lỗi, lại muốn dạy dỗ chúng ta sao! Đoạn, họ đuổi người ra ngoài.”
Câu Kinh Thánh ghi nhớ: Giăng 9:30
“Người trả lời rằng: Người đã mở mắt tôi, mà các ông chẳng biết người bởi đâu đến, ấy là sự lạ lắm!”
Thật ngạc nhiên khi người Pha-ri-si lại hạch hỏi anh khiếm thị thêm một lần nữa về phương cách Chúa Giê-xu chữa lành mắt cho anh. Vì thế, anh có vẻ bực tức trả lời xẳng xớm: “Tôi đã nói với các ông rồi, mà các ông chẳng nghe tôi. Cớ sao các ông muốn nghe lại lần nữa? Há cũng muốn làm môn đệ người chăng?” (câu 27). Bị đuối lý, những người Pha-ri-si dùng quyền lực để mắng nhiếc anh. Họ tự cho mình là môn đệ của ông Môi-se, khoe khoang mình biết Đức Chúa Trời phán cùng ông Môi-se, nhưng Chúa Giê-xu thì họ không biết từ đâu đến. Chúng ta thấy những người Pha-ri-si dạy anh khiếm thị chúc tụng Đức Chúa Trời (câu 24) nhưng chính họ thì lại không chúc tụng Ngài khi chứng kiến việc quyền năng Chúa Giê-xu đã làm cho anh khiếm thị. Họ học hỏi về Đấng Christ và dạy dỗ người khác, nhưng họ không biết Đấng Christ đã đến thế gian. Họ biết Đức Chúa Trời là Đấng phán dạy ông Môi-se nhưng họ lại nhận mình là môn đệ Môi-se mà không tôn Đức Chúa Trời làm Chúa của họ.
Ngược lại, anh khiếm thị vừa mới được sáng thì lại có sự hiểu biết về Đức Chúa Trời rất chính xác (câu 31), anh nói Đức Chúa Trời không nhậm lời người có tội mà chỉ nhậm lời những ai kính sợ và làm theo ý muốn Ngài. Rồi anh cũng nhận định rằng Chúa Giê-xu sẽ chẳng làm được điều gì cho đôi mắt của anh nếu Ngài không đến từ Đức Chúa Trời (câu 33). Những lời anh nói và những lý luận sắc bén của anh khiến chúng ta phải nghĩ rằng chính anh mới là người dạy dỗ cho những người Pha-ri-si! Những người Pha-ri-si này tự xưng là bậc thầy luật pháp nhưng kiêu ngạo, tự phụ nên mù lòa trong sự hiểu biết Chúa; còn một tín hữu khiếm thị, thất học lại được Chúa tỏ cho biết Ngài cách tường tận, khiến những người Pha-ri-si tự ái, mắng anh và trục xuất anh ra khỏi nhà hội (câu 34).
Khác với kiến thức của đời, sự hiểu biết Chúa không tùy thuộc vào bằng cấp, chức vụ hay địa vị, nhưng tùy thuộc vào sự vâng giữ Lời Chúa, làm theo ý muốn Chúa và hạ mình để Ngài làm việc qua đời sống của mình. Người kiêu ngạo, cứng lòng, nói mà không làm sẽ không được Chúa tỏ cho biết Ngài. Chúa Giê-xu đã dạy: “Ai có các điều răn của Ta và vâng giữ lấy, ấy là người yêu mến Ta; người nào yêu mến Ta sẽ được Cha Ta yêu lại, Ta cũng sẽ yêu người, và tỏ cho người biết Ta”(Giăng 14:21).
Bạn thấy mình có hiểu biết Chúa như anh mù không? Bạn quyết định làm gì để hiểu biết Chúa nhiều hơn?