TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 7/11: NGƯỜI ĐƯỢC CHÚA DÙNG
Kinh Thánh: “Nhưng Chúa phán rằng: Hãy đi, vì ta đã chọn người nầy làm một đồ dùng ta, để đem danh ta đồn ra trước mặt các dân ngoại, các vua, và con cái Y-sơ-ra-ên; ta lại sẽ tỏ ra cho người biết phải chịu đau đớn vì danh ta là bao nả.” (Công Vụ 9:15-16)
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng:Công Vụ 9:1-19
“Bấy giờ, Sau-lơ chỉ hằng ngăm đe và chém giết môn đồ của Chúa không thôi, đến cùng thầy cả thượng phẩm, xin người những bức thơ để gởi cho các nhà hội thành Đa-mách, hầu cho hễ gặp người nào thuộc về đạo bất kỳ đàn ông đàn bà, thì trói giải về thành Giê-ru-sa-lem. Nhưng Sau-lơ đang đi đường gần đến thành Đa-mách, thình lình có ánh sáng từ trời soi sáng chung quanh người. Người té xuống đất, và nghe có tiếng phán cùng mình rằng: Hỡi Sau-lơ, Sau-lơ, sao ngươi bắt bớ ta? Người thưa rằng: Lạy Chúa, Chúa là ai? Chúa phán rằng: Ta là Giê-xu mà ngươi bắt bớ; nhưng hãy đứng dậy, vào trong thành, người ta sẽ nói cho ngươi mọi điều phải làm. Những kẻ cùng đi với người đều đứng lại sững sờ, nghe tiếng nói, mà chẳng thấy ai hết. Sau-lơ chờ dậy khỏi đất, mắt dẫu mở, nhưng không thấy chi cả; người ta bèn cầm tay dắt người đến thành Đa-mách; người ở đó trong ba ngày chẳng thấy, chẳng ăn và cũng chẳng uống. Vả, tại Đa-mách có một môn đồ tên là A-na-nia. Chúa phán cùng người trong sự hiện thấy rằng: Hỡi A-na-nia! Người thưa rằng: Lạy Chúa, có tôi đây. Chúa phán rằng: Hãy chờ dậy, đi lên đường gọi là đường Ngay thẳng, tìm tên Sau-lơ, người Tạt-sơ, ở nhà Giu-đa; vì người đương cầu nguyện, và đã thấy một người, tên là A-na-nia, bước vào đặt tay trên mình, để cho người được sáng mắt lại. A-na-nia thưa rằng: Lạy Chúa tôi có nghe nhiều kẻ nói người nầy đã làm hại biết bao các đấng thánh của Chúa trong thành Giê-ru-sa-lem. Bây giờ người ở đây, có trọn quyền của các thầy tế lễ cả phó cho, đặng bắt trói hết thảy mọi người cầu khẩn đến danh Ngài. Nhưng Chúa phán rằng: Hãy đi, vì ta đã chọn người nầy làm một đồ dùng ta, để đem danh ta đồn ra trước mặt các dân ngoại, các vua, và con cái Y-sơ-ra-ên; ta lại sẽ tỏ ra cho người biết phải chịu đau đớn vì danh ta là bao nả. A-na-nia bèn đi, vào nhà, rồi đặt tay trên mình Sau-lơ mà nói rằng: Hỡi anh Sau-lơ, Chúa là Giê-xu nầy, đã hiện ra cùng anh trên con đường anh đi tới đây, đã sai tôi đến, hầu cho anh được sáng mắt lại và đầy Đức Thánh Linh. Tức thì có cái chi như cái vảy từ mắt người rớt xuống, thì người được sáng mắt; rồi chờ dậy và chịu phép báp-têm. Khi người ăn uống rồi, thì được mạnh khỏe lại.”
Câu Kinh Thánh ghi nhớ: Công Vụ 9:15-16
“Nhưng Chúa phán rằng: Hãy đi, vì ta đã chọn người nầy làm một đồ dùng ta, để đem danh ta đồn ra trước mặt các dân ngoại, các vua, và con cái Y-sơ-ra-ên; ta lại sẽ tỏ ra cho người biết phải chịu đau đớn vì danh ta là bao nả.”
Tất cả chúng ta đều quen thuộc với câu chuyện quy đạo của ông Sau-lơ. Lần đầu tiên ông Sau-lơ được Kinh Thánh đề cập đến là khi ông có mặt trong cuộc hành quyết ông Ê-tiên. Và trong câu chuyện hôm nay, ông Sau-lơ tiếp tục tìm kiếm các tín hữu của Chúa Giê-xu tại Đa-mách và bức hại họ (câu 1-2). Vì sao ông Sau-lơ lại cuồng nhiệt trong việc bức hại và tàn diệt Hội Thánh của Chúa? Câu 4-5 cho chúng ta một câu trả lời rõ ràng: Vì ông không thật sự biết Chúa Giê-xu là ai!
Ông Sau-lơ có thể biết rõ ràng Cựu Ước, biết luật pháp, biết hệ thống lễ nghi tôn giáo nhưng ông lại không biết Chúa. Đó là tình trạng mà Chúa Giê-xu đã quở trách người Giu-đa: “Các ngươi dò xem Kinh Thánh, vì tưởng bởi đó được sự sống đời đời: Ấy là Kinh Thánh làm chứng về Ta vậy” (Giăng 5:39).
Cũng như bao nhiêu người Giu-đa cùng thời với mình, ông Sau-lơ đọc Kinh Thánh nhưng lại không nghe tiếng Chúa. Ông chỉ nghe tiếng nói của truyền thống tôn giáo, của lý trí và sự hiểu biết của chính ông. Ông đã nhiệt thành làm theo tiếng nói của con người nhưng bỏ qua Lời truyền phán của Chúa Giê-xu.
Đó là lý do mà bởi tình yêu thương và ân sủng Chúa Giê-xu đã chặn ông Sau-lơ lại trên con đường lầm lạc. Ngài bịt mắt ông lại để cho ông ba ngày “chẳng thấy, chẳng ăn và cũng chẳng uống” (câu 9), và đó là thời gian mà ông phải làm một việc duy nhất đó là lắng nghe Chúa phán với ông “mọi điều phải làm” (câu 6b).
Ông Sau-lơ đã vâng lời Chúa. Ông đã yên lặng và dành thì giờ để cầu nguyện (câu 11b), và trong thì giờ mầu nhiệm này ông đã lắng nghe Chúa và đã “thấy” những sự bày tỏ từ Chúa (câu 12a). Trước đây, dù sáng mắt, nhưng ông Sau-lơ lại là người mù lòa vì ông đã để truyền thống, sự khôn ngoan của con người, sự kiêu ngạo bịt mắt mình. Bây giờ khi ông không thấy gì thì chính Chúa đã dùng Lời Ngài để mở mắt ông, để ông nhìn biết Chúa là ai, sứ mệnh cuộc đời ông là gì, và kể cả những thử thách đang chờ đợi ông sẽ ra sao (câu 15-16). Chính sự lắng nghe tiếng Chúa, tấm lòng khiêm nhường, hạ mình đã biến đổi một “Sau-lơ tôn giáo” trở thành một Phao-lô, vị sứ đồ vĩ đại cho Dân Ngoại.
Hôm nay, khi đang đọc bài học này, điều đó có thể cho biết bạn là một tín hữu khá “sốt sắng,” có thể là một tín hữu siêng năng làm công việc Chúa! Nhưng hãy dừng lại một chút để tự hỏi mình: Bạn có thật sự biết Chúa Giê-xu không? Những điều bạn đang làm có phải là những điều Chúa muốn không?