TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 25/11: SỨ GIẢ TRUNG TÍN
Kinh Thánh: “Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; Ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu.” (Công Vụ 18: 9b-10)
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng: Công Vụ 18:1-17
“Rồi đó, Phao-lô đi khỏi thành A-thên, mà tới thành Cô-rinh-tô. Tại đó, người gặp một người Giu-đa, tên là A-qui-la, quê ở xứ Bông, mới từ nước Y-ta-li đến đây với vợ mình là Bê-rít-sin, bởi vì vua Cơ-lốt có chỉ truyền mọi người Giu-đa phải lánh khỏi thành Rô-ma; Phao-lô bèn hiệp với hai người. Vì đồng nghề, nên Phao-lô ở nhà hai người mà làm việc chung nhau; vả, nghề các người đó là may trại. Hễ đến ngày Sa-bát, thì Phao-lô giảng luận trong nhà hội, khuyên dỗ người Giu-đa và người Gờ-réc. Khi Si-la và Ti-mô-thê từ xứ Ma-xê-đoan đến, thì Phao-lô hết lòng chuyên lo về sự giảng dạy, làm chứng với người Giu-đa rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ. Nhưng, vì chúng chống cự và khinh dể người, nên người giũ áo mình mà nói rằng: Ước gì máu các ngươi đổ lại trên đầu các ngươi! Còn ta thì tinh sạch; từ đây, ta sẽ đi đến cùng người ngoại. Phao-lô ra khỏi đó, vào nhà một người tên là Ti-ti-u Giút-tu, là kẻ kính sợ Đức Chúa Trời, nhà người giáp với nhà hội. Bấy giờ Cơ-rít-bu, chủ nhà hội, với cả nhà mình đều tin Chúa; lại có nhiều người Cô-rinh-tô từng nghe Phao-lô giảng, cũng tin và chịu phép báp-têm. Ban đêm, Chúa phán cùng Phao-lô trong sự hiện thấy rằng: Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu; vì ta có nhiều người trong thành nầy. Phao-lô ở lại đó một năm sáu tháng, dạy đạo Đức Chúa Trời trong đám họ. Lúc Ga-li-ôn đang làm quan trấn thủ xứ A-chai, người Giu-đa đồng lòng nổi lên nghịch cùng Phao-lô và kéo người đến tòa án, mà nói rằng:Người nầy xui dân thờ Đức Chúa Trời một cách trái luật pháp. Phao-lô vừa toan mở miệng trả lời, thì Ga-li-ôn nói cùng dân Giu-đa rằng: Hỡi người Giu-đa, giá như về nỗi trái phép hay tội lỗi gì, thì theo lẽ phải ta nên nhịn nhục nghe các ngươi. Song nếu biện luận về đạo lý, danh hiệu, hay là luật pháp riêng của các ngươi, thì hãy tự xử lấy; ta chẳng khứng xử đoán những việc đó đâu. Người bèn đuổi chúng ra khỏi tòa án. Bấy giờ, chúng bắt Sốt-then, chủ nhà hội, đánh đòn trước tòa án, nhưng Ga-li-ôn chẳng lo đến việc đó.”
Câu Kinh Thánh ghi nhớ: Công Vụ 18: 9b-10
“Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; Ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu.”
Thành Cô-rinh-tô là trung tâm chính trị và thương mại của Hy Lạp, khét tiếng về lối sống vô luân và gian ác. Sứ đồ Phao-lô hy vọng ánh sáng của Phúc Âm sẽ xua tan tăm tối nơi đây nên ông đã đi đến thành Cô-rinh-tô. Ông làm bạn với một đôi vợ chồng người Do Thái ở đây là ông A-qui-la và bà Bê-rít-sin, ông tạm trú trong nhà họ và may trại cùng họ để sinh sống. Đến ngày Sa-bát, ông đi giảng luận ở nhà hội, tìm cách thuyết phục người Do Thái và người Hy Lạp tin theo Chúa Giê-xu.
Khi hai ông Si-la và Ti-mô-thê đến, có lẽ có đem quà từ Hội Thánh ở Ma-xê-đoan nên ông Phao-lô chỉ tập trung lo giảng dạy, hết lòng chứng minh Chúa Giê-xu là Đấng Christ (câu 5). Người ta đã không tin mà còn chống đối và nói phạm thượng nên ông định ra đi giảng Phúc Âm cho Dân Ngoại (câu 6). Tuy nhiên, ông đã đổi ý tiếp tục ở lại làm sứ giả cho Chúa vì có sự can thiệp siêu nhiên từ Chúa. Ông chuyển chỗ ở đến nhà ông Ti-ti-u Giút-tu, người kính thờ Đức Chúa Trời ở gần nhà hội. Tại đây, ông làm chứng cho viên quản lý nhà hội Cơ-rít-bu, tất cả người nhà ông và nhiều người khác cũng tin Chúa và nhận phép báp-tem (câu 8). Chúa đã cho ông nhìn thấy khải tượng: “Đừng sợ chi; song hãy nói và chớ làm thinh; Ta ở cùng ngươi, chẳng ai tra tay trên ngươi đặng làm hại đâu” (câu 9b-10). Vị sứ giả được vững lòng vì biết chắc Chúa muốn ông ở lại truyền giáo nơi đây, Ngài sẽ bảo vệ ông và ở đây có nhiều người thuộc về Ngài. Ông Phao-lô đã vâng lời Chúa, ở lại làm giáo sĩ tại đây một năm rưỡi. Người Do Thái vẫn tiếp tục hiệp lại chống đối, vu cáo và đưa ông ra tòa nhưng Chúa đã khiến quan tổng đốc tỉnh A-chai là ông Ga-li-ôn từ chối xử lý vụ kiện này vì nằm ngoài phần trách nhiệm của ông.
Sứ giả cần biết sự kêu gọi của Chúa, ý muốn của Ngài về nơi mình sẽ phục vụ, và có bạn cùng chiến đấu với mình. Biết chắc mình đang đi đúng theo kế hoạch của Chúa, chúng ta sẽ ở trong sự che chở bảo vệ và đồng công của Chúa. Mọi Cơ Đốc nhân đều là sứ giả của Chúa. Khi bạn cảm thấy cô đơn trong sự làm chứng hãy tìm đến những người tin kính để được an ủi, và trên hết, bạn cần cầu xin Chúa xác chứng về công việc của bạn, dẫn dắt bạn đến với bạn đồng lao của mình. Bạn có biết mình là một sứ giả cho Chúa không?