TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 25/12: TẤM LÒNG KHAO KHÁT CHÚA
Kinh Thánh: “Bọn chăn chiên nói với nhau rằng: Chúng ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay.” (Lu-ca 2:15)
Phân đoạn Kinh Thánh nền tảng: Lu-ca 2:8-20
“Vả, cũng trong miền đó, có mấy kẻ chăn chiên trú ngoài đồng, thức đêm canh giữ bầy chiên. Một thiên sứ của Chúa đến gần họ, và sự vinh hiển của Chúa chói lòa xung quanh, họ rất sợ hãi. Thiên sứ bèn phán rằng: Đừng sợ chi; vì nầy, ta báo cho các ngươi một tin lành, sẽ là một sự vui mừng lớn cho muôn dân; ấy là hôm nay tại thành Đa-vít đã sanh cho các ngươi một Đấng Cứu thế, là Christ, là Chúa. Nầy là dấu cho các ngươi nhìn nhận Ngài: Các ngươi sẽ gặp một con trẻ bọc bằng khăn, nằm trong máng cỏ. Bỗng chúc có muôn vàn thiên binh với thiên sứ đó ngợi khen Đức Chúa Trời rằng:
Sáng danh Chúa trên các từng trời rất cao,
Bình an dưới đất, ân trạch cho loài người!
Sau khi các thiên sứ lìa họ lên trời rồi, bọn chăn chiên nói với nhau rằng: Chúng ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay. Vậy, họ vội vàng đi đến đó, thấy Ma-ri, Giô-sép, và thấy con trẻ đang nằm trong máng cỏ. Đã thấy vậy, họ bèn thuật lại những lời thiên sứ nói về con trẻ đó. Ai nấy nghe chuyện bọn chăn chiên nói, đều lấy làm lạ. Còn Ma-ri thì ghi nhớ mọi lời ấy và suy nghĩ trong lòng. Bọn chăn chiên trở về, làm sáng danh và ngợi khen Đức Chúa Trời về mọi điều mình đã nghe và thấy y như lời đã bảo trước cùng mình.”
Câu Kinh Thánh ghi nhớ: Lu-ca 2:15
“Bọn chăn chiên nói với nhau rằng: Chúng ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay.”
Công việc thường ngày của các anh mục đồng là thức đêm canh chăn giữ bầy chiên khi mọi người chìm trong giấc ngủ. Cuộc sống du mục ấy sẽ chẳng có gì đặc biệt và các anh mục đồng ấy cũng sẽ bình thường, nhạt nhòa như hàng vạn mục đồng khác nếu không có thiên sứ xuất hiện và báo tin mừng lớn của Chúa cho họ. Dù kinh ngạc và hoảng sợ là phản ứng tự nhiên khi nghe tin tức quá đỗi vui mừng cho muôn dân. Dù các anh chăn chiên không có sự chuẩn bị tâm lý về việc thiên sứ hiện ra báo tin lành cho họ, nhưng điều khiến chúng ta phải học hỏi là quyết định của họ: “Chúng ta hãy tới thành Bết-lê-hem, xem việc đã xảy đến mà Chúa cho chúng ta hay.” Các anh không bàn nhau về sự thực hư của tin tức họ vừa nghe, cũng chẳng e ngại vì đường xa cách trở hay phân vân không biết có thể bỏ bầy chiên chỉ để đi tìm một trẻ sơ sinh được bọc bằng khăn nằm trong máng cỏ. Có quá nhiều lý do để họ có thể thoái thác việc tìm kiếm Con Trẻ. Nhưng không, họ hào hứng bàn nhau đi đến Bết-lê-hem để xem sự tốt lành mà Chúa đã cho họ hay (câu 15b), rồi vội vàng lên đường tìm kiếm. Tấm lòng khát khao tìm gặp Chúa Cứu Thế của các anh chăn chiên đã được bù đắp bằng việc tận mắt nhìn thấy Con Trẻ Giê-xu nằm trong máng cỏ, y như những gì họ được báo tin.
Cuộc đời của các anh chăn chiên sẵn sàng đón tiếp Chúa Cứu Thế vào lòng cũng được đổi thay từ giây phút gặp Hài Nhi Giê-xu, sự cứu rỗi đã đến trên những người bình dân như họ. Không những thế, họ còn trở nên những nhân chứng lịch sử trong câu chuyện Chúa giáng trần. Giờ đây, họ không chỉ là những người chăn chiên bình thường như ngày nào, mà họ còn được thuật lại và làm chứng về những điều mình đã nghe và thấy cho bạn hữu.
Chúng ta thì sao? Thật không dễ dàng cho những ai đã quá quen thuộc với tin tức tốt lành này mà vẫn chưa sẵn sàng dọn một chỗ cho Con Trẻ Giê-xu ngự vào. Và càng phước hạnh hơn cho những ai dù đã trải qua bao mùa giáng sinh, vẫn có thể ấp ủ một tấm lòng khao khát Chúa như các mục đồng năm xưa. Tấm lòng bạn có đủ chỗ trống để đón nhận tin tức tốt lành hay phải cố gắng lắm mới có thể nhồi nhét được tin tức ấy vào một góc nhỏ trong lòng mình?