TĨNH NGUYỆN HẰNG NGÀY 15/07 QUYẾT KHÔNG THỐI LUI
Kinh Thánh: Nê-hê-mi 4:4
“Hỡi Đức Chúa Trời của chúng tôi ôi! Hãy nghe; vì chúng tôi bị khinh dể; xin hãy đổ lại sự nhục của chúng nó trên đầu của họ, và hãy phó chúng nó làm mồi trong một xứ bắt người ta làm phu tù kia”
Phân Đoạn Kinh Thánh Nền Tảng: Nê-hê-mi 4:1-6
“Khi San-ba-lát hay rằng chúng tôi xây sửa vách thành lại, thì lấy làm giận dữ, và nhạo báng người Giu-đa. Người nói trước mặt anh em người và đạo quân Sa-ma-ri rằng: Những người Giu-đa yếu nhược ấy làm gì? Chớ thì người ta sẽ để cho chúng nó làm lụng sao? Chúng nó há sẽ dâng những của lễ ư? Trong một ngày chúng nó há sẽ làm xong sao? Đá mà đã cháy thiêu rồi, chúng nó há có thể do đống bụi đất mà lấy nó làm thành đá lại được sao? Tô-bi-gia, người Am-môn, ở bên cạnh người, nói rằng: Vả lại, cái vách bằng đá mà những kẻ ấy xây cất kia, nếu có một con chồn leo lên đó, tất sẽ đánh nó sập xuống liền. Hỡi Đức Chúa Trời của chúng tôi ôi! hãy nghe; vì chúng tôi bị khinh dể; xin hãy đổ lại sự nhục của chúng nó trên đầu của họ, và hãy phó chúng nó làm mồi trong một xứ bắt người ta làm phu tù kia; chớ che lấp gian ác của chúng nó, đừng xóa tội lỗi chúng nó sạch khỏi trước mặt Chúa; vì trước mặt các thợ xây cất, chúng nó có chọc Chúa giận. Vậy, chúng tôi xây cất vách thành lại, và toàn vách thành đều dính liền nhau và lên đến phân nửa bề cao; vì dân sự chuyên thành làm công việc.”
Đây không phải là lần đầu tiên hai ông San-ba-lát và Tô-bi-gia tấn công tinh thần của người Giu-đa. Họ đã từng làm điều tương tự như thế ngay khi biết tin dân Giu-đa có ý định xây cất lại bức tường thành Giê-ru-sa-lem (Nê-hê-mi 2:19). Họ mong muốn dân Giu-đa phải sống cơ cực và tủi nhục giữa đống đổ nát ngổn ngang của bức tường thành. Họ lấy sự tủi nhục của dân Giu-đa làm niềm vui bất chính cho riêng mình. Còn về phần người dân Giu-đa thì hết lần này đến lần khác phải đối diện với sự khinh miệt của họ. Giữa sự tủi nhục mà hai ông San-ba-lát và Tô-bi-gia gây ra cho dân Giu-đa, một lần nữa dân Giu-đa lại chạy đến với Chúa, khẩn thiết xin Chúa đoái hoài đến những sự khinh dể mà họ phải gánh chịu. Dân Giu-đa cầu xin sự công bình của Chúa tể trị, bởi vì họ không chỉ cười nhạo dân Giu-đa, mà còn tệ hại hơn khi họ chọc giận Chúa, buông ra những lời phạm thượng (câu 5). Nương cậy nơi Chúa khi bị những tấn công bên ngoài là phương cách để dân Giu-đa củng cố niềm tin của mình nơi Chúa. Nhờ đó, họ mới đủ mạnh mẽ để vượt qua được những khó khăn đang bủa vây. Thật vậy, sau khi đã trải lòng mình ra cùng Chúa, họ quyết không thối lui, tiếp tục bắt tay vào công việc xây cất, mặc những lời nói cay nghiệt của hai ông San-ba-lát và Tô-bi-gia. Họ nỗ lực nhiều hơn trong công việc, và kết quả là toàn vách thành đều dính liền nhau và lên đến phân nửa bề cao (câu 6) . Điều này cho thấy tiến trình công việc xây cất vách tường thành của dân Giu-đa đang rất tốt đẹp, không như những lời nói mà hai ông San-ba-lát và Tô-bi-gia từng gièm pha.
Dân Giu-đa sở dĩ có thể tiếp tục công việc của mình không phải vì họ đủ mạnh hay đủ giỏi để có thể bước qua những nỗi tủi nhục ấy. Nhưng vì họ lựa chọn tiếp tục đặt niềm tin nơi Chúa, dẫu tình hình trước mắt không mấy lạc quan. Chính vì thế mà họ đã không thối lui trong công việc, ngược lại, họ càng phấn chấn và làm công việc Chúa càng thêm hơn nữa. Ma quỷ và thế gian cũng không ngừng tấn công con dân Chúa. Nương cậy nơi Chúa là bí quyết duy nhất để chúng ta có thể vượt qua những cơn bão tố của cuộc đời.
Có khi nào bạn thối lui vì bị người khác nhạo báng công việc Chúa mình đang làm chưa?
Cầu Nguyện: Lạy Chúa, xin cho con cứ ngửa trông lên Chúa trước những tấn công của người đời. Xin giúp con dẫu đau buồn thế nào cũng không được phép từ bỏ công việc Ngài giao cho con. Amen.