Tĩnh Nguyện Hằng Ngày 28/10: NGHĨ ĐẾN VIỆC ĐỨC CHÚA TRỜI


0
Categories : Devotions


 

Kinh Thánh: “Con Người phải chịu khổ nhiều…” (Mác 8:31)
Đức Chúa Giê- xu đi khỏi đó với môn đồ mình, đến trong các làng gần thành Sê-sa-rê Phi-líp. Dọc đàng, Ngài hỏi môn đồ
rằng: Người ta nói ta là ai? Thưa rằng: Kẻ thì nói là Giăng Báp-tít; người thì nói là Ê-li; kẻ khác thì nói là một trong các
đấng tiên tri. Ngài hỏi: Nhưng các ngươi thì nói ta là ai? Phi-e-rơ thưa rằng: Thầy là Đấng Christ. Đức Chúa Giê- xu bèn
cấm ngặt môn đồ chớ nói sự mình cùng ai hết. Bấy giờ, Ngài khởi sự dạy môn đồ rằng Con người phải chịu khổ nhiều,
phải bị các trưởng lão, các thầy tế lễ cả, và các thầy thông giáo loại ra, phải chịu giết, sau ba ngày phải sống lại. Ngài nói
tỏ tường điều đó với môn đồ. Phi-e-rơ đem Ngài riêng ra, mà can gián Ngài. Nhưng Đức Chúa Giê- xu xây lại ngó môn
đồ, và quở Phi-e-rơ rằng: Hỡi quỉ Sa-tan, hãy lui ra đằng sau ta; vì ngươi chẳng nghĩ đến việc Đức Chúa Trời, song nghĩ
đến việc người ta. Đoạn, Ngài kêu dân chúng và môn đồ, mà phán rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải liều mình, vác thập tự
giá mình mà theo ta. Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất; còn ai vì cớ ta và đạo Tin Lành mà mất sự sống, thì sẽ
cứu. Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Hay là có người nào lấy chi mà đổi linh hồn
mình ư? Vì giữa dòng dõi gian dâm tội lỗi nầy, hễ ai hổ thẹn về ta và đạo ta, thì Con người sẽ hổ thẹn về kẻ ấy, khi ngự
trong sự vinh hiển của Cha Ngài mà đến với các thiên sứ thánh. (Mác 8:27-38)
Và câu Kinh Thánh nền tảng cho bài học hôm nay được chép trong Mác 8:31
“Con Người phải chịu khổ nhiều…”
Trong xã hội Do Thái thời bấy giờ, môn đệ phải đi theo sát gót chân thầy mình. Hễ thầy đi đâu, môn đệ đi đó. Thầy làm gì,
môn đệ bắt chước làm y như vậy, từ cách giảng dạy, trò chuyện, đi đứng, đến cách ăn, cách ngủ, và những sinh hoạt
bình thường hằng ngày. Vì vậy, khái niệm ‘học’ của họ là cả một đời sống, chứ không phải bị giới hạn trong khuôn khổ
một lớp học với không gian và thời gian nhất định.
Vùng Sê-sa-rê Phi-líp cách biển Ga-li-lê khoảng 40 cây số về phía Bắc. Chúa đem các môn đồ đến một nơi xa khỏi đám
đông để có nhiều thì giờ dạy dỗ họ. Ngài muốn họ hiểu thật rõ sứ mạng của Đấng Mết-si-a, để họ có thể theo Ngài qua
một bước ngoặt mới. Ngài cho họ biết: “Con người phải chịu khổ nhiều, phải bị các trưởng lão, các thầy tế lễ cả, và các
thầy thông giáo loại ra, phải chịu giết, sau ba ngày phải sống lại” (câu 31). Vừa nghe xong, Phi-e-rơ lập tức đem Ngài
riêng ra và nói rằng: “Hỡi Chúa, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Sự đó sẽ không xảy đến cho Chúa đâu!” (Ma-thi-ơ 16:22).
Phi-e-rơ và các môn đồ không hề nghĩ rằng Đấng Mết-si-a mà họ mong đợi phải đi qua con đường đầy đau khổ sỉ nhục
như vậy. Họ đang đi theo Chúa và đoàn dân tung hô Ngài. Chính họ cũng được hưởng lây. Họ tận mắt chứng kiến các
phép lạ Ngài làm. Họ nghe những bài giảng đầy năng quyền của thầy mình. Làm thể nào một người như vậy lại phải chịu
khổ, bị loại trừ, và bị giết? Lối suy nghĩ theo cách con người không có chỗ cho sự chịu khổ. Tuy nhiên, Chúa Giê-xu cho
họ biết thầy của họ phải chịu khổ thì họ cũng phải sẳn sàng chịu khổ. Suy nghĩ theo cách này mới là nghĩ đến việc Đức
Chúa Trời.
Đây là một trong những điều nghe dường như nghịch lý nhưng rất mầu nhiệm và độc đáo của đạo Tin Lành. Chúa Giê-xu
phán: “Nếu hột giống lúa mì kia chẳng chết sau khi gieo xuống đất, thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả
được nhiều” (Giăng 12:24). Ngài cũng phán:“Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất, còn ai vì cớ ta mà mất sự sống thì
sẽ được lại” (Ma-thi-ơ 16:25).
Sứ đồ Phao-lô, một người đã chịu khổ vì danh Chúa theo đúng nghĩa của nó, đã cho chúng ta lời khích lệ:“… chúng ta
đều chịu đau đớn với Ngài, hầu cho cũng được vinh hiển với Ngài.” Đây chính là cách của Đức Chúa Trời chịu khổ rồi
đến sự vinh hiển. (Rô-ma 8:17; Hê-bơ-rơ 12:2-3).  Lưu ý rằng chúng ta không chủ động đi tìm sự đau khổ nhưng hết lòng
tìm biết và làm theo ý muốn của Chúa cho đời sống của mình. Chúng ta chuẩn bị để sẵn sàng chịu khổ vì “hết thảy mọi
người muốn sống cách nhân đức trong Đức Chúa Giê-xu Christ thì sẽ bị bắt bớ” (II Ti-mô-thê 3:12). Là môn đệ của Chúa,
chúng ta bươn theo gót chân của thầy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *